Vì sao khi thấy "màu dương liễu" nàng lại hối hận vì đã để chồng đi kiếm tước hầu?
Vì sao En-ri-cô lại cảm thấy hối hận sau khi trả thù Cô-rét-ti ?
A. Vì En-ri-cô đã khiến Cô-rét-ti buồn rất nhiều
B. Vì cậu ấy đã dần nhận ra hành động của Cô-rét-ti không cố ý
C. Vì En-ri-cô thương bạn khi nhìn thấy trên vai áo cậu ấy bị sứt chỉ
D. Cả ba đáp án trên
Lời giải:
En-ri-cô cảm thấy hối hận vì hành động của mình vì cả 3 lí do:
+ Vì En-ri-cô đã khiến Cô-rét-ti buồn rất nhiều
+ Vì cậu ấy đã dần nhận ra hành động của Cô-rét-ti không cố ý
+ Vì En-ri-cô thương bạn khi nhìn thấy trên vai áo cậu ấy bị sứt chỉ.
Nguyễn Dữ - Cây bút văn xuôi xuất sắc sống ở thời kì chế độ phong kiến bắt đầu bước vào giai đoạn suy vong,vốn không đồng tình với chế độ phong kiến bất công, thối nát, ông đã thể hiện kín đáo tình cảm ấy của mình qua tác phẩm Truyền kì mạn lục gồm hai mươi truyện ngắn, trong đó tiêu biểu là Chuyện người con gái Nam Xương và nhân vật Vũ Nương.
Vũ Nương trong "Chuyện người con gái Nam Xương" là một người phụ nữ hội tụ tất cả phẩm chất quý báu của phụ nữ truyền thống Việt Nam. Trước hết, Vũ Nương là một người vợ yêu thương chồng hết mực. Khi Trương Sinh đi lính, nàng chỉ mong chồng trở về bình an lành lặn chứ không hè mong tước phong hầu trở về. Khi chồng đi lính, mẹ chồng ở nhà ốm nặng, nàng cũng chăm sóc vô cùng chu đáo. Đến khi mẹ chồng mất nàng lo ma chay tế lễ cẩn thận như đối với chính cha mẹ đẻ mình. Không chỉ là một người vợ yêu chồng, một người con dâu hiếu thảo mà Vũ Nương còn là một người mẹ yêu thương con hết mực. Vì sợ bé Đản không cảm nhận được tình thương của cha mà Vũ Nương đã trỏ bóng mình trên vách và nói đó là cha Đản. Đồng thời, Vũ Nương còn là một người phụ nữ có lòng tự trọng. Khi bị Trương Sinh nghi oan, nàng giải thích hết lời mà chàng không tin, Vũ Nương đã nhảy xuống sông tự vẫn để chúng minh sự trong sạch của mình. Nàng thà chết để được chứng minh trong sạch còn hơn là sống một cuộc đời bị mọi người sỉ vả. Không những thế, Vũ Nương còn là một người phụ nữ giàu lòng vị tha. Khi ở dưới thủy cung nàng vẫn một lòng nhớ về chồng và con mặc dù chính chồng nàng là nguyên nhân gây ra cái chết cho nàng. Khi được Trương Sinh lập đàn giải oan, nàng còn cảm ơn chồng vì đã nghĩ đến nghĩa vợ chồng mà giải oan cho nàng. Qua đây ta thấy được Vũ Nương là một người phụ nữ đẹp người đẹp nết nhưng lại chịu số phận đầy bất hạnh.
TÌM MỘT CÂU GHÉP
Trọng Thủy hối hận về những việc làm sai của mình đã khiến cho người chàng yêu thương nhất phải chết trong khi nàng không biết nàng đã làm sai điều gì. Một hôm chàng đi ra giếng, nhìn xuống đấy giếng chàng nhìn thấy hình bóng Mị Châu, chàng nhảy xuống đó không một chút lưỡng lự. Chàng không biết chàng đã ôm được Mi Châu vào lòng chưa nhưng khi tỉnh dậy chàng ở một nơi hoàn toàn khác, khắp nơi toàn nước là nước. Một điều kì lạ là chàng vẫn thở được bình thường dưới nước. Chàng nhìn thần Kim Quy và vua An Dương Vương, ngay từ lúc nhìn thấy chàng vua đã tiến đến toan chém chàng vì hận nhưng thần Kim Quy ngăn cản lại. Sau một hồi van nài thần Kim Quy cho chàng gặp lại Mị Châu.
Bước dần vào phía trong long cung, chàng trông thấy một người con gái đang ngồi trước gương thẫn thờ trải tóc. Dáng nàng yêu kiểu tỏa sáng, mái tóc nàng theo làn nước trải ra dài mượt mà bóng bẩy. Trọng Thủy cất tiếng gọi Mị Châu. Người con gái ấy đang trải tóc bỗng rơi chiếc lược trên tay, nàng thẫn thờ quay ra vì tiếng gọi nghe sao quen thuộc thế. Ngay sau khi nhìn thấy chàng nàng nở một nụ cười thương nhớ.
Trọng Thủy chạy tới bên nàng toan ôm nàng vào lòng cho thỏa lòng mong nhớ bao ngày thì bị nàng đẩy ra và nhìn bằng một ánh mắt đầy căm hận. Nàng rút thanh gươm của lính canh kề sát vào cổ chàng liên tục hỏi “Tạ sao ngươi lại phụ ta, tại sao khiến cho ta chết trong oan ức, tại sao khiến cha ta mất nước mất dân?”. Trọng Thủy giàn giụa nước mắt chàng xin Mị Châu bình tĩnh để chàng kể câu chuyện riêng của mình. Trọng Thủy nói chàng không muốn làm như thế nhưng vì vua cha đe dọa nếu không làm như vậy thì mẹ của chàng sẽ bị đối sử tệ bạc. Phận làm con chàng không thể nào để mẹ phải chịu đau đớn. Chàng bị ép phải làm như thế cho nên khi nàng đi, chàng có dặn mặc áo lông ngỗng để chàng tìm ra và chàng sẽ đưa nàng đến một nơi khác để sinh sống. Nàng không tin, ánh mắt náng ánh lên một nỗi hận thù như muốn giết chàng ngay tức khắc.
Chàng hiểu được điều đó tay trần cầm thanh gươm, máu từ tay đổ ra nhỏ xuống hòa vào làn nước long cung. Nàng nhìn thấy thế lại xót thương chàng nhưng lại không muốn tha thứ cho chàng. Mị Châu nói “chỉ vì hành động của người mà ta chết mà không biết lí do tại sao ta chết, tại sao người không nói thật lòng với ta”.
Chứng kiến cảnh tượng đau lòng của hai người yêu nhau mà vì cha mẹ, vì những mối quan tâm khác khiến cho họ phải chia lìa, vừa yêu lại vừa hận thần Kim Quy bước ra nói: ““Ở đời đánh kẻ chạy đi chứ không ai đánh kẻ chạy lại”, Trọng Thủy tuy làm điều sai trái nhưng bị ép buộc, hơn nữa hắn yêu con thật lòng vì thế con nên tha thứ cho hắn. Chính bởi vì con chết oan uổng không biết lí do và cũng chính bởi Trọng Thủy bị ép làm điều sai trái cho nên ta mới cho các con gặp nhau ở đây”. Nói đoạn thần tiếp “Còn An Dương Vương , ông là một vị vua hết lòng yêu nước, quy luật của đất nước là vậy, rồi mai này đất nước của ông, con dân của ông sẽ được thái bình, công lao của ông sẽ được ghi trong sử sách. Nay các người được ta ưu ái cho sống ở nơi đây thì hãy cùng nhau sống cho trọn nghĩa cha con, trọn nghĩa vợ chồng”.
Vâng lời thần Kim Quy, ba người nhận ra những sai lầm và tha thứ cho nhau. An Dương Vương tiến tới con gái và con rể nắm lấy tay của họ. Ba người ôm nhau khóc giàn giụa. Kể từ đó họ sống dưới long cung hạnh phúc trọn đời.
Nếu như chúng ta từ bé đã ko pải là 1 cặp trời sinh thì dù có duyên phận cx chẳng đến đc.
Tình yêu của e và a đã bị ngăn cách bởi muôn ngàn dãy núi, vượt ngàn đại dương
Nếu đã không hợp thì có đi tìm cx sẽ ko thấy
Hối hận vì xưa đã phản bội ng
Hối hận vì đã vi phạm lời thề tr kia
Để bây h lạc mất rồi muốn tìm thấy cx đã muộn.
Ánh mặt trời đã vụt tác, tựa như chú chim mẹ bị nhốt trong muôn ngàn cánh hoa sen
~Nếu bn còn yêu thì đừng yêu quá sớm, muộn thôi nhưng lại đc 1 ng thương yêu mk và...q trọng hơn rằng bn đã hiểu đc tình yêu là j!~
#Lời bài hát chế#
~LucMilk~
Nội qui tham gia "Giúp tôi giải toán"
1. Không đưa câu hỏi linh tinh lên diễn đàn, chỉ đưa các bài mà mình không giải được hoặc các câu hỏi hay lên diễn đàn;
2. Không trả lời linh tinh, không phù hợp với nội dung câu hỏi trên diễn đàn.
3. Không "Đúng" vào các câu trả lời linh tinh nhằm gian lận điểm hỏi đáp.
Các bạn vi phạm 3 điều trên sẽ bị giáo viên của Online Math trừ hết điểm hỏi đáp, có thể bị khóa tài khoản hoặc bị cấm vĩnh viễn không đăng nhập vào trang web.
I. Nội qui tham gia "Giúp tôi giải toán"
1. Không đưa câu hỏi linh tinh lên diễn đàn, chỉ đưa các bài mà mình không giải được hoặc các câu hỏi hay lên diễn đàn;
2. Không trả lời linh tinh, không phù hợp với nội dung câu hỏi trên diễn đàn.
3. Không "Đúng" vào các câu trả lời linh tinh nhằm gian lận điểm hỏi đáp.
Các bạn vi phạm 3 điều trên sẽ bị giáo viên của Online Math trừ hết điểm hỏi đáp, có thể bị khóa tài khoản hoặc bị cấm vĩnh viễn không đăng nhập vào trang web.
trl :
Cậu thất tình ak ? Hay rảnh qá ngồi hát chế
$Hk tốt
Vì sao Lan lại ân hận khi biết anh Tuấn nhường nhịn cho mình ?
Vì Lan cảm động trước tấm lòng yêu thương của mẹ và sự nhường nhịn, độ lượng của anh
Vì Lan đã giả vờ ngủ để nghe trộm câu chuyện của mẹ và anh Tuấn
Vì Lan thấy mình ích kỉ, chỉ nghĩ đến mình, không nghĩ đến anh
+ Lan cảm động trước tấm lòng yêu thương của mẹ và sự nhường nhịn, độ lượng của anh.
+ Lan thấy mình ích kỉ, chỉ nghĩ đến mình, không nghĩ đến anh.
Khi ánh sáng chiếu vào các vật, hầu hết ta thấy các vật đó sáng lên,nhưng với 1 số vật ta không nhìn thấy chúng sáng lên mà lại có màu đen,Hãy giải thích vì sao vậy
Do vật ko phản xạ ánh sáng chiếu vào nó hoặc do vật có màu đen nên không thể thấy vật sáng.em nghĩ là vậy áh !
Độ ta không độ nàng
Phật ở trên kia cao quá/
Mãi mãi không độ tới nàng /
Vạn dặm tương tư vì ai/
Tiếng mõ vang lên phũ phàng/
Chùa này không thấy bóng nàng/
Bồ đề chẳng muốn nở hoa / Dòng kinh còn lưu vạn chữ/
Bỉ ngạn phủ lên mấy thu ................ Hồng trần hôm nay xa quá /
Ái ố không thể giãi bày/ Hỏi người ra đi vì đâu/
Chắc chắn không thể quay đầu/
Mộng này tan theo bóng phật /
Trả lại người áo cà sa Vì sao độ ta không độ nàng ???
................ Vì người hoa rơi hữu ý Khiến nước chảy càng vô tình/
Một thưở niên hoa hợp tan/
Tiếng mõ xưa rối loạn /
Bồ đề không nghe tiếng nàng /
Hồng trần đã mấy độ hoa Mắt/
còn vương màu máu Hồng nhan chẳng trông thấy đâu ? /
................ Lại một tay ta gõ mõ /
Phá nát cương thường biến họa/
Vài độ xuân thu vừa qua/
Có lẽ không còn thấy nàng /
Hỏi phật trong kiếp này /Ngày ngày gõ mõ tụng kinh/
Vì sao độ ta không độ nàng ???/
................ Vì người hoa rơi hữu ý Khiến nước chảy càng vô tình/
Một thưở niên hoa hợp tan /
Tiếng mõ xưa rối loạn /
Bồ đề không nghe tiếng nàng/
Hồng trần đã mấy độ hoa /
Mắt còn vương màu máu Hồng nhan chẳng trông thấy đâu ?/
................ Lại một tay ta gõ mõ/
Phá nát cương thường biến họa /
Vài độ xuân thu vừa qua /
Có lẽ không còn thấy nàng /
Hỏi phật trong kiếp này //
Ngày ngày gõ mõ tụng kinh //
Vì sao độ ta không độ nàng ???
link:
https://www.youtube.com/watch?v=cMslU9kFYZo
nghe thử r cho nhận xét
ĐỘ TA KHÔNG ĐỘ NÀNG
Phật ở trên kia cao quá
Mãi mãi không độ tới nàng
Vạn dặm tương tư vì ai
Tiếng mõ vang lên phũ phàng
Chùa này không thấy bóng nàng
Bồ đề chẳng muốn nở hoa
Dòng kinh còn lưu vạn chữ
Bỉ ngạn phủ lên mấy thu
Hồng trần hôm nay xa quá
Ái ố không thể giãi bày
Hỏi người ra đi vì đâu
Chắc chắn không thể quay đầu
Mộng này tan theo bóng Phật
Trả lại người áo cà sa
Vì sao độ ta không độ nàng?
Vì người hoa rơi hữu ý
Khiến nước chảy càng vô tình
Một thuở niên hoa hợp tan
Tiếng mõ xưa rối loạn
Bồ đề không nghe tiếng nàng
Hồng trần đã mấy độ hoa
Mắt còn vương màu máu
Hồng nhan chẳng trông thấy đâu?
Lại một tay ta gõ mõ
Phá nát cương thường biến họa
Vài độ xuân thu vừa qua
Có lẽ không còn thấy nàng
Hỏi Phật trong kiếp này
Ngày ngày gõ mõ tụng kinh
Vì sao độ ta không độ nàng?
Vì người hoa rơi hữu ý
Khiến nước chảy càng vô tình
Một thuở niên hoa hợp tan
Tiếng mõ xưa rối loạn
Bồ đề không nghe tiếng nàng
Hồng trần đã mấy độ hoa
Mắt còn vương màu máu
Hồng nhan chẳng trông thấy đâu?
Lại một tay ta gõ mõ
Phá nát cương thường biến họa
Vài độ xuân thu vừa qua
Có lẽ không còn thấy nàng
Hỏi Phật trong kiếp này
Ngày ngày gõ mõ tụng kinh
Vì sao độ ta không độ nàng?
bài này là vietsub từ bên qq thôi